Posts filed under ‘NGUYỄN NGỌC HƯNG’
Cảm nhận thơ “Tiếng Gọi Đàn Mùa Xuân… ” – NGUYỄN NGỌC HƯNG
Đến với Thơ: Những Mẩu Xuân Rời
lóng lánh những tia nắng vàng
xanh xanh từng chồi lộc biếc
rộn rã thế gian như sắp vào đại tiệc
xôn xao bướm giỡn chim cười
cả trời đất bỗng lên màu tha thiết
đón xuân về
vui mắt trẻ long lanh
ta ngơ ngác nhìn quanh
vắng một dáng người…
vắng một dáng người…
bước thời gian ngập ngừng qua lối ngõ
tuổi thơ ấu hồn nhiên như gió
giờ lang thang
đâu tận cuối chân trời
những chiếc áo xanh, áo vàng, áo đỏ mẹ phơi
rưng rưng gợi một thời con gái
bờ giậu thở phập phồng
chừng như vẫn chưa tan mùi băng phiến
ngút tầng mây
từng đàn chim én liệng
lơ đễnh mắt chiều vương một bóng nhện sa
vẩn vơ như kẻ xa nhà
thèm được một lần thả bộ về quê trong chiều Ba Mươi Tết
cùng mẹ rước ông bà
cùng mẹ đun nồi bánh tét
cùng mẹ nghe pháo Giao thừa
lâm râm lời khấn nguyện đầu năm…
mùa vui không nhớ chỗ ta nằm
và mẹ và bạn và em
tất cả hóa xa xăm
tất cả thành trống vắng
buồn rớt xuống trang thơ thầm lặng
ta tự chống đỡ mình
bằng ký ức
xuân xưa!
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Tháng Mười Hai 22, 2022 at 3:32 sáng Bình luận về bài viết này
THƠ NGUYỄN NGỌC HƯNG – LỜI BÌNH NGUYỄN XUÂN DƯƠNG
THƠ NGUYỄN NGỌC HƯNG – LỜI BÌNH NGUYỄN XUÂN DƯƠNG
- GIẤC MƠ PHÙ SA
Như sực tỉnh giấc kê vàng hối hả
Anh lên tàu giáp Tết ngược miền Trung
Chưa hết “mồng” lại ra đi vội vã
Tiễn bước tha phương gió cũng ngại ngùng
Một con mắt hút chân trời trước mặt
Một mắt còn thăm thẳm phía sau lưng
Thương dáng mẹ trăng chiều nhen bếp lửa
Sợi khói lam vờn tóc bạc rưng rưng
Quên sao được mùi rạ rơm thơm thảo
Giun dế mùa tha thiết gọi bình yên
Tai ù đặc bốn phương đời bão nổi
Còn vẳng đâu đây một tiếng chim chuyền
Sao đành bỏ những bờ xôi bãi mật
Nơi hồn cây vía cỏ rất ngoan hiền
Đến bắp ngô non cũng tròn căng sữa
Hôi hổi chờ tay ngỏ ý trao duyên
Xuân ngơ ngác giữa cao tầng, cao tốc
Mắt nhà quê bạc trắng khói thị thành
Vào mê lộ mãi loanh quanh tìm kiếm
Chưa thấy vàng đã mất nửa đời xanh
Dùng dằng gió quật anh về hai phía
Lại cuốn vào cơn lốc xoáy miên man
Nghiêng bóng tháng Giêng đổ vào tháng Chạp
Mơ phù sa sinh nở những mùa màng!
NGUYỄN NGỌC HƯNG (Quảng Ngãi)
Tháng Mười Một 15, 2022 at 8:19 sáng Bình luận về bài viết này
Chùm thơ NGUYỄN NGỌC HƯNG
NGUYỄN NGỌC HƯNG
Quê: Hành Thịnh, Nghĩa Hành, Quảng Ngãi.
Nơi thường trú: 168, đường 23 Tháng 3,thị trấn Chợ Chùa, Nghĩa Hành.
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
Hội viên Hội VHNT Quảng Ngãi.
GIẢI HẠN
Khát khô như đồng đất tháng Năm
Tôi chín đợi mười mong cơn mưa rào giải hạn
Em thì cứ như mây suốt đời rong chơi suốt đời phiêu lãng
Để mặt đất si tình nứt nẻ nhớ thương.
Mây em bay khắp nẻo vô thường
Đã gặp bao thảo nguyên xanh tươi bao cánh đồng mướt mát
Có chợt nhớ một miền quê bốn mùa đất bạc
Ngọn cỏ tương tư chết rũ bên trời?
Lúa xứ người không đủ nắng để phơi
Em còn dắt mây về che rợp bóng
Từng giọt máu tim tôi đang ngày đêm cháy bỏng
Sao mây chẳng hóa mưa cho đất dịu lòng?
Em không về tôi vẫn đợi vẫn mong
Ngày vẫn ngóng chiêm bao đêm vẫn chờ mộng mị
Tôi sẽ uống cạn em dù em có hóa thành cơn hồng thủy
Sá chi mấy giọt mưa rào!
Những vần thơ tạ ơn đời
Những vần thơ tạ ơn đời
(Báo Quảng Ngãi)- Tháng 4/2022, nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng tròn 62 tuổi. Anh đã trải qua thời gian 40 năm nằm một chỗ, chống chọi với bạo bệnh. Nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng đã “tự đua tự đấu với chính mình” để giành giật từng giây phút sống, để khát khao những điều bình thường nhất “Cho tôi được tự tay mình rửa măt/ Tự mình đi đôi dép của mình” (Điều tôi ước) và vươn lên để có ích cho đời.
Đêm 19/4, UBND huyện Nghĩa Hành cùng Hội VH-NT tỉnh tổ chức đêm thơ – nhạc: “Nguyễn Ngọc Hưng – Nghiêng bóng chiều vẫn râm mát trời quê”, để ghi nhận nghị lực phi thường của nhà thơ tài hoa. Đọc “Tuyển tập thơ Nguyễn Ngọc Hưng”, người yêu thơ không khỏi xúc động và cảm phục. Đây là sách được Nhà nước đặt hàng, ấn hành năm 2018, chia ra làm 10 đề tài chính. Cách đặt tên đề tài đầu tiên là Cõi riêng và đề tài cuối cùng là Hướng sống đã phần nào thể hiện con đường đi từ cái tôi bất hạnh của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng đến với một lý tưởng sống hiến dâng cái đẹp cho đời. Xin được điểm qua những vần thơ tâm huyết của nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng Hưng từ 10 đề tài trong “Tuyển tập thơ Nguyễn Ngọc Hưng”.
MỘT LẦN RU NGOẠI thơ Nguyễn Ngọc Hưng – Lời bình Võ Thị Như Mai
MỘT LẦN RU NGỌAI (tác giả Ngọc Hưng Nguyễn)
Lâu lâu nhớ Ngoại con về
Ba bên gió thổi bốn bề nắng vương
Mắt nhìn me dốp ổi ương
Nhìn cau mọc thẳng mà thương lưng còng.
Từ Ông như nước xuôi dòng
Một mình Ngoại phải lắng trong gạn ngoài
Chạy từng hạt muối củ khoai
Xuống đông ngăn bão lên đoài cản giông
Hết lo con gái ế chồng
Lại đàn cháu dại lông bông suốt ngày
Mỏi mòn như chiếc cối xay
Ngoại quay theo những vòng quay cuộc đời.
Con về nhặt lá trầu rơi
Vàng lên nỗi nhớ bao lời hát ru
Rưng rưng từ phía xa mù
Như thầm vọng lại tiếng tu hú buồn
Còn không sợi tóc câu chuồn
Quả na cấp củm ngoại luồn tay con
Chùm mận chín trái xoài non
Để dành ai nữa héo hon sớm chiều…
Rộng dài tấm áo thương yêu
Dù khi tơi tả giữ điều thơm tho
Quẩn quanh đồng vạc bãi cò
Mà “xương thịt” ngoại gởi cho trăm miền
Vì yêu Tổ quốc mẹ hiền
Tuổi xanh các cậu hồn nhiên góp bồi
Ạ ời… Ngoại ngủ đi thôi
Vườn cau nở trắng hoa rồi gió ru!
Chùm thơ Thiếu nhi NGUYỄN NGỌC HƯNG (Nghĩa Hành)
Chùm thơ Thiếu nhi NGUYỄN NGỌC HƯNG (Nghĩa Hành)
Thuyền lá
Bờ bên kia mở hội
Châu chấu muốn qua chơi
Mà ao sâu quá đỗi
Biết làm sao bây giờ?
Thấy châu chấu ngẩn ngơ
Chích bông thương bạn quá
Bèn ngắt một chiếc lá
Thả xuống ao làm thuyền.
“Ộp ộp… cậu ngồi yên
Kẻo thuyền chao lật đấy!”
Ếch vừa bơi vừa đẩy
Đưa bạn vào hội vui.
(SGK Tiếng Việt 1, Tập Hai – NXB Giáo Dục Việt Nam, năm 2020)
(more…)
CHÙM THƠ NGUYỄN NGỌC HƯNG
Nt Nguyễn Ngọc Hưng và nt Vương Hoài Yên (Tp HCM)
Chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng
Có khuyết có tròn
Thưa cha, thiên hạ nói gì
Mặc thiên hạ, có việc chi phải buồn
Khuôn tròn khuôn méo cũng khuôn
Cha là thân phụ con luôn kính thờ.
Gương kia chỗ sáng chỗ mờ
Sống đời sao khỏi vấp vơ đôi điều
Kệ mồm nhân thế nói điêu
Thưa cha, con biết cha nhiều nỗi oan.
Xuân thì như gió đi hoang
Là duyên với nghiệp buộc ràng đó thôi
Đến khi râu tóc bạc rồi
Cha cùng mẹ vẫn thắm đôi cơ mà.
Vài chung rượu mấy tách trà
Chỉ là suy ngẫm chuyện xa chuyện gần
Trái thời lỡ hội phong vân
Đành ôm sân khấu lữa lần qua truông.
Trống chầu lúc nhặt khi buông
Mải mê khai tích dịch tuồng cổ kim
Giọt tranh ôm ấp giọt kìm
Ư hừ ứ hự… Đốn tim bao người.
Cha ơi, xin hãy ngậm cười
Một trăm lỗi đến chín mươi do tài
Hoa nào dẫn dụ chi ai
Tự ong mê, tự bướm nài yêu đương…
Ơi à… Thương mẹ vạn thương
Kính cha vạn kính – con thường dặn con
Vầng trăng có khuyết có tròn
Con người ai cũng chỗ non chỗ già!
16/6/2017
(Nhân ngày của Cha năm 2017)
Chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng
Chùm thơ Nguyễn Ngọc Hưng
Có khuyết có tròn
Thưa cha, thiên hạ nói gì
Mặc thiên hạ, có việc chi phải buồn
Khuôn tròn khuôn méo cũng khuôn
Cha là thân phụ con luôn kính thờ.
Gương kia chỗ sáng chỗ mờ
Sống đời sao khỏi vấp vơ đôi điều
Kệ mồm nhân thế nói điêu
Thưa cha, con biết cha nhiều nỗi oan.
Xuân thì như gió đi hoang
Là duyên với nghiệp buộc ràng đó thôi
Đến khi râu tóc bạc rồi
Cha cùng mẹ vẫn thắm đôi cơ mà.
Vài chung rượu mấy tách trà
Chỉ là suy ngẫm chuyện xa chuyện gần
Trái thời lỡ hội phong vân
Đành ôm sân khấu lữa lần qua truông.
Trống chầu lúc nhặt khi buông
Mải mê khai tích dịch tuồng cổ kim
Giọt tranh ôm ấp giọt kìm
Ư hừ ứ hự… Đốn tim bao người.
Cha ơi, xin hãy ngậm cười
Một trăm lỗi đến chín mươi do tài
Hoa nào dẫn dụ chi ai
Tự ong mê, tự bướm nài yêu đương…
Ơi à… Thương mẹ vạn thương
Kính cha vạn kính – con thường dặn con
Vầng trăng có khuyết có tròn
Con người ai cũng chỗ non chỗ già!
16/6/2017
(Nhân ngày của Cha năm 2017)
“CHÚT NẮNG CHO HOA HỒNG” – CẢ MỘT TRỜI CỐ HƯƠNG VỜI VỢI…
“CHÚT NẮNG CHO HOA HỒNG” – CẢ MỘT TRỜI CỐ HƯƠNG VỜI VỢI…
(Đọc tập thơ Chút nắng cho hoa hồng của Nguyễn Ngọc Hưng, Nxb Văn học, 2015)
Với Nguyễn Ngọc Hưng, 33 năm (1983-2015) làm thơ với 15 thi phẩm ra đời là 33 năm anh nằm một chỗ vì bạo bệnh. Hưng chẳng đi đâu, chẳng đến được đâu nhưng lại đến được với thơ. Hoặc cũng có thể thơ tự tìm anh mà đến. Hay nói một cách chẳng thơ chút nào, là: Với Hưng, 33 năm qua, thơ đến từ trên giường bệnh chứ chẳng là đâu cả. Chẳng phải từ trên mây trời lãng đãng, chẳng phải từ bí mật âm ty, chẳng phải từ Nát bàn của Phật, cũng chẳng phải từ Thiên đường của Chúa… Tự lòng anh, chính nơi bản thể, chính trên giường bệnh, thơ nảy ra. Bão dông ba động thế gian với muôn nỗi khóc cười, thơ tìm anh mà đến. Vì lẽ đó, thơ Hưng gụi gần mà không đơn giản. Cũng vì lẽ đó mà thơ Hưng cũng chẳng mảy may cố làm dáng cách tân theo ba động cuộc đời. Hưng làm thơ tự nhiên như anh cần thở để sống, cần cố chống chọi với bạo bệnh hàng giờ để tồn tại phần xác, để mà thơ phần hồn. Anh đã từng tự dặn lòng: Ví dầu bại não liệt thân/ Này tôi, tĩnh lặng tâm thần vạn an/ Xanh cây vàng gỗ đen than/ Đỏ tươi trong lửa lửa tàn xám tro/ Sắc không không sắc diễn trò/ Mỉm cười xả hết phiền lo nhẹ lòng!(Tự dặn).
Chùm thơ Thiếu nhi của NGUYỄN NGỌC HƯNG
Chùm thơ Thiếu nhi của NGUYỄN NGỌC HƯNG
BAN MAI
Vén màn sương mỏng lên rồi
Nắng liền đun tiếng ve sôi khắp vườn
Cựa mình mấy trái ổi ương
Quả na mở mắt như dường lắng nghe…
“Mít vừa chín tới…” gió khoe
Ướp thơm cả tiếng chích chòe gọi nhau!
CÒNG CON TÌM MẸ
Có một con còng nhỏ
Lạc loài như bé thơ
Bơ vơ đi tìm mẹ
Ngủ quên ở ven bờ
Bìm bịp kêu nước lớn
Say giấc còng không nghe
Những con sóng hung tợn
Áp bên mình hăm he
Dịu dàng như trong mơ
Khóm lục bình ghé lại
– Em ơi, đừng sợ hãi
Chị sẽ cho đi nhờ!
Chiếc bè xanh êm ái
Nhẹ nâng giấc mơ còng
Trôi mãi, trôi trôi mãi…
Còng có gặp mẹ không?
Bình luận mới nhất