Giới thiệu thơ BÙI MINH VŨ
Tháng Bảy 4, 2018 at 8:22 sáng Bạn nghĩ gì về bài viết này?
Nhà xuất bản Hội Nhà văn vừa xuất bản tập thơ TÌNH YÊU MUỘN của tác giả BÙI MINH VŨ (quê Đức Lợi, Mộ Đức, Quảng Ngãi hiện công tác tại ĐăkLăk), gồm 142 bài thơ, dày 160 trang. Đây là tập thơ thứ 8 của tác giả.
Xin trân trọng giới thiệu với độc giả xa gần!
HỒ NGHĨA PHƯƠNG
Tình yêu muộn
Cảm ơn đời đã trao em cho ta
Dù một thoáng mây bay rồi chợt xa…
1
Chẳng có vách núi
ta đi xuyên qua vòng xoáy bức tường
nghiêng ngã hàng dương
bóng đen đốt cháy mặt trời ngâm rượu
lòng vòng trong ánh mắt
ngày thẩn thờ trong hơi thở cay
ta nhìn em bằng sợi tóc lẻ loi
bằng sợi tóc lẻ đôi.
2
Em chẳng thấy ta
đang bên em
cùng chơi trò so sánh hai nụ hôn dài ngắn
mùi trái cây chín trong vườn cấm lan tràn
đắp cho ta một tấm trăng vàng
bên cạnh sự xác tín
là biên giới rào chắn đôi mắt
khát khao.
3
Chạm vào hơi thở em
đêm của nhịp đập trái tim
kéo ta gần hơn
mùi cơ thể em thơm tho nơi đầu mũi
ta dại khờ từ đó lớn lên
và thấy em vòng tay lại
rồi thả ra thành làn xanh xưa nhuộm tím
trong vỏ ốc làm bằng chất liệu tình yêu.
4
Ta thấy em như con kiến trên ngón tay áp út
ngậm linh hồn
vẫn không qua được vỏ ốc
tiếng não nề dội vào má
như nụ hôn bất lực buông thả
giai điệu ngọt ngào
vút lên từ chua cay của cơ thể
thấm đượm ánh mắt sót lại của vô số đàn ông.
5
Rướn thân trổ vào đôi má mùa xuân
em lại mới lần đầu
mặt trời chưa từng chạm đến
có một cái khe đóa hoa trôi
nhắm mắt
hiện ra một khả ái
nghiêng thành
chẳng cần vương miệng và công nghệ lăng xê.
6
Ta lưu lại mãi hai chiếc bóng lửa
rực rỡ núi đồi
nhịp của quả tim sinh sôi
nhịp của tình yêu sinh đôi
em vẽ lên môi ta chân dung một linh hồn bất tử
canh nụ cười của em hiển lộ lo âu
nếu vỏ ốc tình yêu mục ra
ta như vô vàn hạt cát liên kết thành bãi bờ trắng muốt.
7
Một hôm
ta trôi vào vô biên
khao khát
em xúng xính bước đi
ta quăng mình vào bờ rìa tăm tối
lò cò tái tạo một cơn giông
trên đỉnh trời tròn
thổi bóng em hun hút.
8
Mờ xa, xa mờ đâu đó
ta lại gọi em như tiếng thét của linh hồn thiện hảo
còn sót lại trên môi, trong đêm dài mưa gió
biến ta thành phím đàn
tự do ca hát
trên thác trắng đời mình
em là người tình
chung thủy của một loài thảo mộc.
9
Chẳng có vách núi, ta đi xuyên rừng
vô số người dưng nhìn ta như tỏi một múi
ta thấy em như giọt mưa vỡ ra
va vào má đau đớn mặt trời
ôi tình yêu bí ẩn nhấn chìm ký ức
tạo ra hàng trăm ngàn giác quan viên mãn
cấy vào linh hồn
một hạt giống bất tử của tình yêu muộn.
Một ngày không có trong giấc mơ
Có vô số ngày đáng yêu
Chắc em chẳng thể đoán định
Cả ngày chúng mình chưa tin nhau
Chưa biết nhau
Chưa sinh ra
Rằng mỗi ngày chúng ta cần yêu hơn
Khi con đường không có lối
Em rẽ qua
Thời khắc đáng yêu hơn sao em vứt vào trăng hàng hàng nước mắt
Như trái tim bị giày xéo
Chung quanh cái nắp chụp
Một ngày tạo ra vô số ngày đáng yêu
Thách thức quyền năng của thời gian điếc
Gió bập bùng xuyên không gian câm
Một ngày
Một ngày không có trong giấc mơ.
Trở về
Nhiều lần tôi đi qua con sông làng
Cuối những bóng đêm hun hút
Đò xa dần, sóng tan ra
Chỏng chơ thuyền nắng
Cô lái bồng con nơi miền xa
Tiếng gió ghẻ lạnh như nước
Tôi cũng trở về
Trở về
Như con sông làng mệt mỏi
Vòng vo trên đường nhỏ thô bàn chân già
Thẹn bóng mặt trời xế tối
Trước đóa hoa nở đầu làng
Ngóng tiếng à ơi của gió
Như âm điệu câu thơ ngắt dòng
Sóng gãy khúc
Và bước chân tôi đi theo con đường cong.
Một hôm ta thấy
Một hôm ta thấy
Mình mọc nhiều đôi tay
Nhặt hết nội tạng và cái đầu của giấc mơ
Đè bẹp những linh hồn nhỏ
Đặt lên đĩa bay
Về xứ
Không biết tiếp tục ăn chay hay ngủ?
Lễ vật
Em giận anh bằng mắt
Âm thanh bỏ trốn bến bờ
Những chiếc lá vàng mắc trên cây khô
Và cấm kỵ tan ra như bọt sóng
Em giận anh bằng hàm răng
Vệt bầm như lông con voi
Mọc dài trên đôi vai lặng lẽ
Giấc mơ trôi con sâu
Em giận anh bằng môi
Mạch nha chẳng còn làm lễ vật
Con đường đau đáu buốt lạnh
Không thể che gót chân em
Chẳng còn ai ngồi ngoài phố nghe đàn
Của ban nhạc tử thi chưa cấp phép
Dòng cuối của bài thơ anh viết
Nhen lên một ngọn lửa.
Dòng sông
Không ai lấp dòng sông quê
Nhưng nước không còn nữa
Cá không còn nữa
Đò không còn nữa
Nơi ánh trăng ghé chơi
Còn đâu
Còn đâu?
Nước chảy ra biển lớn
Hay về trời?
Chỉ còn tôi ở lại
Kể chuyện này với em
Nhưng em không có thực
Và tôi cũng là cái bóng của dòng sông chết.
Trong quán nhậu
“ Chúng ta nhâm nhi với cốc vang nhé!”
“ Anh thấy thế nào? ”
“ Ngon như đôi mắt của thiếu phụ sắp sinh
Và đôi tay biết nói của con búp bê không có số phận
Chẳng có dây thép gai mà sợ ngày mai không được nhâm nhi ốc nướng mắm
Nâng một ly cõng người đẹp qua sông
Tiếng ồn như khát vọng muốn bay
Như đám mây không ngà
Miếng nữa rơi vào giếng
Miếng nữa nữa con ốc khóc
Chẳng có tên
Khi mỗi chiều ta lại gọi một loài ốc phô mai
Và rượu vang lắp vào hình hài thần chết
Tất bật trước nghĩa trang chiều.”.
Định nghĩa không hoàn thiện
Em là làn gió thoảng
Dữ dội
Thổi qua đời tôi
Những trang sách bay
Nghĩa trang tràn ngập hoa hồng
Những giọt nước mắt biến thành đá
Kết nối đại dương
Hàng đàn những con kiến ngậm giọt mật
Thừa thải xông lên cắn những ngày côi cút
Trăng xanh nắm tay đùa trên cỏ
Ca hát ngày dài như đại lộ xuyên Á
Em thơm tho
Dữ dội
Thổi qua đời tôi
Chói chang
Nơi tôi chẳng có bóng tối rủ dài
Trên đỉnh nghêu ngao của mùa xuân nịnh hót.
Có những ngày vui
Có những ngày vui
Rượu ngoài sông nước mắt
Đôi chó đá
Quẫy đuôi chào mặt trời
Rải xấp đồng tiền
Lũ chim sẻ bay nhớn nháo
Mẹ tìm áo lạnh mùa đông
Thấy sợi dây thừng dựng đứng.
Giấc mơ hồng
Em bẻ gẫy mũi tên thời gian
Thách thức vẻ kiêu sang thánh thần
Bỏ trong lồng ngực
Mặt trời
Mãi mãi được tôn vinh
Như cánh nắng
Tựa vào hương thơm
Giấc mơ hồng nỗi nhớ
Em chia đều ngọt ngào
Linh hồn anh đơn độc
Từ cuối đông
Đến vàng mai trái chín
Rác rến trổ bông cười
Chùm cỏ cây nhảy múa
Khởi đầu quyền năng hướng đến sự thật
Trước khi tình yêu sinh ra.
Người có lúc
Trời bên ngoài mưa hắt hủi
Những hạt chồng lên nhau làm tình đần độn
Tiếng kêu ú ớ, tru tréo như chồng mất vợ
Ánh sáng hắt vào gương mặt như đôi tay cụt
Anh lẩm nhẩm lầm nhầm lấm nhấm…
Để trở thành tình nhân
Tôi bị ném vào tình yêu
Tôi không thể vượt lên trên nụ hôn
Vì nụ hôn là bóng tối
Hiện ra và sáng lóa
Tôi bị chuột rút trong bể nước tình yêu
Tôi không thể đạt tới em
Tôi chết đuối
Tận giếng trời
Để ra khỏi
Tôi phải hóa kiếp
Để trở thành tình nhân
Tôi phải bơi trong trái tim em.
Trứng vỡ
Anh không nhớ lúc nào gọi tên em
Nắm tay em
Ôm em và hôn em đắm đuối
Trong những đêm rã rời
Những ngày không đến bên nhau
Xung quanh anh trứng vỡ
Anh nâng bóng đêm trên tay
Phía bờ xa mùa xuân thầm thì buồn ngủ
Anh nghe tiếng khóc rón rén bò lại
Ngày hôm sau và sau nữa
Em trắng muốt nức nở trên đùi anh
Vô vàn những giọt thơm lẻ loi
Anh nhìn lên bốn bức tường
Ai ? Dáng hình em trìu mến.
10 bài ths
Trên cánh đồng vô số giấc mơ chết
Còn để lại tác phẩm không có chữ.
***
1dn
Em là bông hoa trên đá
Là con chim sẻ trên nước
Chẳng có ai sống thay em
Chẳng có ai giống em như em
Ăn thay em
Nói thế em
Em sáng tạo ra em
Và mang đến cho anh tình yêu không ai thay.
2hb
Em là thế giới riêng
Hạt cát trong nia lúa vàng
Trái tim lung linh tỏa sáng, thần linh không thấy
Người khác không thấy
Anh không biết những chuyển động, những đợt sóng xô đẩy
Trên đóa môi cô độc mấp máy anh
Đóng kín lâu đài cổ bí huyền
Nhốt anh im lìm phủ lên tấm hôn không màu.
3st
Em thành em tự bao giờ
Vươn tới em hơn nữa
Anh thấy em trong giông tố
An bình và lửa cháy
Đốt anh
Đốt em
Không cần tính kiên trì của trăng sao
Em bay qua và trái tim anh không còn nguyên vẹn.
4lc
Em có quyền từ bỏ em
(Dù anh khóc như trời mưa giông)
Có thể chọn em
Không giống như em sinh ra
Chọn bên anh ngẫu nhiên
Mắt sáng không có nguyên nhân đi tìm
Anh trong đêm đom đóm
Xóa bỏ khoảng cách từ lâu
Bước nhảy chân thon trái đất như đồng tiền câm.
5la
Em run rẩy khi ngồi bên anh
Đôi chân, đôi tay ngắn lại
Đôi mắt méo mó đè lên đất
Ánh trăng sinh thành
Trái tim em căng ra như một tia sáng mơ hồ
Lo âu về sự tan vỡ thân thể em
Để lại dấu vết loang lổ trên cơ thể anh
Dù bên trong trái tim vỗ đập.
6sn
Em tựa vào em như tựa cây thập tự
Em yêu anh bằng mồ hôi em
Bằng sức sống nóng hổi đốt cháy đôi mắt si tình
Anh khiếp sợ đến chảy nước mắt
Ôm em vào lòng mà ngỡ khóc em đã chết trong mơ
Vì em đã lưu đày trong em, anh lưu đày trong anh
Ta lưu đày trong tình yêu
Sầu thảm.
7lbd
Em yêu anh từ khi mới đẻ ra
Miệng em lẩm bẩm khổ quá khổ quá
(đôi khi anh nghĩ: khổ qua khổ qua)
Cái kia là chiếc nôi thèm khát
Cái anh là sợi dây thần chết
Tình yêu em siêu thăng vượt lên trên
Đêm anh gọi tên em khản giọng
Trên cánh đồng vô số giấc mơ chết
Còn để lại tác phẩm không có chữ.
8cđ
Sợi dây thời gian không đứt quãng
Mỗi ngày mỗi lần hình như rồi
Không mộng mị ngoài những sáng tạo linh thần
Chẳng có vỡ vụn phân chia thời biến bên trong
Tình yêu hiện ra chưa hơn em nghĩ
Tiếng thổn thức của giọt tim tím lòng tơ mỏng
Chảy hoài đến một ngày sinh nhật không mặt trời
Đêm nhỏ xuống bàn tiệc đầy những hình nộm không đầu.
9yh
Thế giới vô số giấc mơ ghép lại
Tình yêu bơi
Em điều khiển (hiển nhiên chính em)
Đang hướng về bờ anh (lại trôi về phía em)
Không thể tháo ngoặc đơn vì anh đang có ý hướng
Để sinh thành, dấn thân và ta
Gập người lại
Các đốt rời vẫn hướng về nhau.
10bn
Em bỏ bóng tối vào ví và đeo ánh sáng trên vai
Em vứt những hạt cườm hồng xanh bước chân reo
Không gian nhũn, thời gian dãn
Buồn thở em nhận ra anh nôn người
Bất động như đám sương mù mờ khó hiểu
Những con chim sẻ no nê lăn đùng ra sân nhà
Trố mắt và anh thừa ra trần truồng
Trước khi mùa xuân bập bềnh chiếm lấy hồn em.
– BÙI MINH VŨ
Entry filed under: 2- GIỚI THIỆU TÁC PHẨM MỚI, BÙI TẤN XƯƠNG.
Trackback this post | Subscribe to the comments via RSS Feed